✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu (Mt 2,13-18)
Khi các nhà chiêm tinh đã ra về, thì sứ thần Chúa hiện ra báo mộng cho ông Giu-se rằng: “Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập, và cứ ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì vua Hê-rô-đê sắp tìm giết Hài Nhi đấy!” Ông Giu-se liền trỗi dậy, và đang đêm, đưa Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập. Ông ở đó cho đến khi vua Hê-rô-đê băng hà, để ứng nghiệm lời Chúa phán xưa qua miệng ngôn sứ: Ta đã gọi con Ta ra khỏi Ai-cập.
Bấy giờ vua Hê-rô-đê thấy mình bị các nhà chiêm tinh đánh lừa, thì đùng đùng nổi giận, nên sai người đi giết tất cả các con trẻ ở Bê-lem và toàn vùng lân cận, từ hai tuổi trở xuống, tính theo ngày tháng ông đã hỏi cặn kẽ các nhà chiêm tinh. Thế là ứng nghiệm lời ngôn sứ Giê-rê-mi-a đã nói:
Ở Ra-ma, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ:
tiếng bà Ra-khen khóc thương con mình
và không chịu để cho người ta an ủi,
vì chúng không còn nữa.
Suy niệm: Người con Fyan
Lời tiên báo của ngôn sứ Giêrêmia trong câu “Ở Ra-ma, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ: tiếng bà Ra-khen khóc thương con mình và không chịu để cho người ta an ủi, vì chúng không còn nữa” xuất hiện trong bối cảnh lịch sử đau thương của dân Israel. Đây là thời kỳ dân Chúa bị quân Babylon xâm lược và bắt đi lưu đày vào năm 586 trước Công nguyên. Ra-ma, một thị trấn gần Giêrusalem, chính là nơi các tù nhân bị tập trung trước khi bị đưa đi lưu đày, và tại đây, người dân phải chứng kiến cảnh chia lìa đầy nước mắt khi gia đình và đồng hương bị bắt xa quê hương.
Bà Ra-khen, vợ của tổ phụ Gia-cóp và mẹ của Giuse cùng Ben-gia-min, là hình tượng của các bà mẹ dân israel. Lời khóc than của bà tượng trưng cho nỗi đau khổ của toàn dân Israel, đặc biệt là những người mẹ đã mất đi con cái mình trong những biến cố bi thảm của lịch sử.
Qua Lời tiên báo này, ngôn sứ Giêrêmia không chỉ thừa nhận thực trạng đau khổ tột cùng của dân này mà còn gửi gắm một thông điệp hy vọng. Dù nỗi đau hiện tại có lớn đến đâu, Thiên Chúa vẫn không bỏ rơi dân Người. Các câu tiếp theo trong sách Giêrêmia nói rằng Thiên Chúa kêu gọi dân hãy ngừng khóc than, vì họ sẽ được an ủi, và con cái họ sẽ trở về từ đất lưu đày. Đây là lời hứa về sự phục hồi, một bảo chứng rằng Thiên Chúa luôn quan tâm và dẫn dắt dân Người vượt qua khổ đau để tiến đến niềm vui và bình an.
Trong Tin Mừng Mát-thêu, Lời tiên báo này được nhắc lại trong bối cảnh vua Hê-rô-đê ra lệnh tàn sát tất cả các trẻ em ở Bê-lem và vùng phụ cận. Hình ảnh các bà mẹ ở Bê-lem khóc thương con mình một lần nữa gợi lên nỗi đau tương tự của dân Israel trong thời lưu đày. Tuy nhiên, biến cố này cũng mang ý nghĩa sâu xa hơn, đó là mặc dù thế gian vẫn đầy dẫy đau thương và bất công, Thiên Chúa vẫn đang thực hiện kế hoạch cứu độ của Người. Sự kiện Hài Nhi Giê-su được cứu thoát khỏi tay vua Hê-rô-đê là dấu chỉ cho thấy niềm hy vọng vẫn tồn tại, và lời hứa của Thiên Chúa về sự cứu độ sẽ được thực hiện trọn vẹn.
Lời tiên báo của Giêrêmia nhấn mạnh hai khía cạnh chính: nỗi đau sâu sắc của con người trong những hoàn cảnh bi thương, và lời hứa chắc chắn của Thiên Chúa về sự giải thoát và phục hồi. Điều này kêu gọi mỗi người tin tưởng vào sự quan phòng của Chúa, ngay cả khi đối diện với những thử thách lớn lao nhất trong cuộc sống.
Hôm nay, chúng ta quy tụ nơi đây để tưởng nhớ các thánh Anh Hài, những trẻ nhỏ vô tội đã bị sát hại bởi lệnh tàn bạo của vua Hêrôđê. Sự kiện này không chỉ ghi dấu một bi kịch lịch sử, mà còn mang ý nghĩa thần học sâu sắc, nhắc nhở chúng ta về nỗi đau thương của con người và sự cứu độ của Thiên Chúa.
Hình ảnh bà Ra-khen khóc thương con cháu mình, được nhắc đến trong Tin Mừng, là biểu tượng cho nỗi đau khôn nguôi của những người mẹ mất con. Tiếng khóc ấy không chỉ là tiếng lòng của bà Ra-khen mà còn đại diện cho nỗi đau của biết bao bậc cha mẹ và gia đình đã chịu mất mát. Đồng thời, Tin Mừng mời gọi chúng ta không chỉ nhìn vào nỗi đau mà còn tìm thấy niềm hy vọng trong sự cứu độ mà Đức Kitô mang lại.
Trước hết, chúng ta hãy cùng suy niệm về tiếng khóc của bà Ra-khen. Trong Kinh Thánh, bà Ra-khen được nhắc đến như biểu tượng của tình mẫu tử, của tình yêu và sự hy sinh dành cho con cái. Khi đọc đoạn Tin Mừng: “Ở Rama, có tiếng khóc than rền rĩ, Ra-khen khóc thương con mình, và không chịu để cho được an ủi, vì chúng không còn nữa” (Mt 2,18), chúng ta cảm nhận được nỗi đau xé lòng của một người mẹ.
Hình ảnh này không chỉ dừng lại ở bà Ra-khen, mà còn gợi nhớ đến những bà mẹ ở Bêlem, những người đã mất đi con mình vì sự bạo ngược của vua Hêrôđê. Để bảo vệ ngai vàng của mình, Hêrôđê đã không ngần ngại sát hại tất cả các bé trai từ hai tuổi trở xuống ở Bêlem và vùng phụ cận. Đây là một hành động tàn ác, nói đến sự dữ vẫn luôn hiện diện trong thế gian.
Nỗi đau này không chỉ là của quá khứ. Ngày nay, biết bao trẻ em vô tội vẫn đang chịu đau khổ vì bạo lực, chiến tranh, nghèo đói, và những bất công xã hội. Biết bao người mẹ vẫn đang khóc thương con mình vì sự bất lực trước sự dữ của thế giới.
Tuy nhiên, đối với người Kitô hữu, đau khổ không phải là điểm kết thúc. Tin Mừng mời gọi chúng ta nhìn vượt qua nỗi đau để nhận ra ý nghĩa cao cả hơn. Thiên Chúa không bỏ mặc nhân loại trong đau khổ, mà đã sai Con Một của Ngài, Đức Giêsu Kitô, đến để cứu độ chúng ta.
Các thánh Anh Hài, dù là những trẻ nhỏ chưa biết nói, nhưng cái chết của các ngài đã làm chứng cho Đức Kitô. Các ngài là những vị tử đạo đầu tiên trong lịch sử Giáo Hội, và sự hy sinh của các ngài không vô nghĩa. Nó trở thành một phần trong kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa, làm nổi bật ánh sáng của niềm hy vọng giữa bóng tối của sự dữ.
Hãy nhìn lên thập giá Đức Kitô, nơi đau khổ tột cùng của con người được biến đổi thành nguồn ơn cứu độ. Qua cuộc khổ nạn và cái chết của Ngài, Đức Kitô đã chỉ ra rằng đau khổ không phải là vô ích, mà có thể trở thành con đường dẫn đến sự sống đời đời.
Trước nỗi đau và sự dữ, chúng ta có thể dễ dàng rơi vào thất vọng, mất niềm tin. Nhưng Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta sống khác. Tiếng khóc của bà Ra-khen là một lời nhắc nhở rằng Thiên Chúa luôn đồng hành với chúng ta trong mọi nỗi đau. Ngài không chỉ nhìn thấy nước mắt của chúng ta, mà còn lau khô chúng bằng tình yêu vô hạn.
Niềm hy vọng trong đau khổ không phải là điều viển vông, mà là một sự thật sâu sắc. Thiên Chúa mời gọi chúng ta:
Hãy sống đức tin vững vàng: Tin tưởng rằng Thiên Chúa luôn ở cùng chúng ta, ngay cả trong những lúc khó khăn nhất. Ngài là nguồn sức mạnh để chúng ta vượt qua mọi thử thách.
Hãy hành động yêu thương: Trong xã hội đầy rẫy sự dữ, mỗi chúng ta được mời gọi trở thành ánh sáng bằng những hành động bác ái nhỏ bé, đặc biệt là với những trẻ em và người nghèo khó.
Hãy rao truyền Tin Mừng: Đừng ngần ngại chia sẻ niềm hy vọng mà chúng ta tìm thấy nơi Đức Kitô. Sự sống, cái chết, và sự phục sinh của Ngài là minh chứng hùng hồn rằng tình yêu mạnh hơn cái chết.
Hình ảnh bà Ra-khen khóc thương con cái mình là một lời nhắc nhở không bao giờ cũ về sự hiện diện của đau khổ và sự dữ trong thế gian. Nhưng đồng thời, tiếng khóc ấy cũng là một lời mời gọi để chúng ta hướng về Đức Kitô, Đấng đã biến đổi đau khổ thành niềm vui, biến sự chết thành sự sống.
Hôm nay, khi chúng ta tưởng nhớ các thánh Anh Hài, hãy xin Chúa ban cho mỗi người chúng ta ơn sống niềm hy vọng trong đau khổ. Hãy để tiếng khóc của Ra-khen trở thành động lực để chúng ta cầu nguyện, yêu thương, và rao giảng Tin Mừng, để cuối cùng, mọi đau khổ sẽ được biến đổi thành tiếng cười trong vinh quang Nước Trời.