Bài đọc 1 Hr 3,7-14
Bài trích thư gửi tín hữu Híp-ri.
7 Thưa anh em, như lời Thánh Thần phán : Ngày hôm nay, nếu các ngươi nghe tiếng Chúa, 8 thì chớ cứng lòng như hồi chúng nổi loạn, như ngày chúng thử thách Ta trong sa mạc, 9 nơi cha ông các ngươi đã từng dò xét mà thử thách Ta và đã thấy các việc Ta làm 10 suốt bốn mươi năm. Vì thế, Ta đã nổi giận với dòng giống này, Ta đã nói : Tâm hồn chúng cứ lầm lạc mãi, chúng nào biết đến đường lối của Ta. 11 Nên Ta mới thịnh nộ thề rằng : chúng sẽ không được vào chốn yên nghỉ của Ta ! 12 Thưa anh em, hãy đề phòng, đừng để người nào trong anh em có lòng dạ xấu xa chối bỏ đức tin mà lìa xa Thiên Chúa hằng sống. 13 Trái lại, ngày ngày anh em hãy khuyên bảo nhau bao lâu còn được gọi là ngày hôm nay, kẻo có ai trong anh em ra cứng lòng vì bị tội lỗi lừa gạt. 14 Quả thế, chúng ta đã được thông phần Đức Ki-tô, miễn là chúng ta cứ giữ vững cho đến cùng căn bản của lòng tin đã có từ ban đầu.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô. Mc 1,40-45
40 Khi ấy, có người mắc bệnh phong đến gặp Đức Giê-su, anh ta quỳ xuống van xin rằng : “Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch.” 41 Đức Giê-su chạnh lòng thương giơ tay đụng vào anh và bảo : “Tôi muốn, anh hãy được sạch !” 42 Lập tức, bệnh phong biến khỏi anh, và anh được sạch. 43 Nhưng Người nghiêm giọng đuổi anh đi ngay, 44 và bảo anh : “Coi chừng, đừng nói gì với ai cả, nhưng hãy đi trình diện tư tế ; và vì anh đã được lành sạch, thì hãy dâng những gì ông Mô-sê đã truyền, để làm chứng cho người ta biết.” 45 Nhưng vừa đi khỏi, anh đã bắt đầu rao truyền và loan tin ấy khắp nơi, đến nỗi Đức Giê-su không thể công khai vào thành nào được, mà phải ở lại những nơi hoang vắng ngoài thành. Và dân chúng từ khắp nơi kéo đến với Người.
suy niệm : koncauhe.net
Thư gửi tín hữu Híp-ri nhắc nhở chúng ta về sự cần thiết phải lắng nghe tiếng Chúa trong cuộc đời. Trong bài đọc 1, Lời Chúa nhắc nhở chúng ta: “Ngày hôm nay, nếu các ngươi nghe tiếng Chúa, thì chớ cứng lòng.” Đây là lời mời gọi đặt trong bối cảnh lịch sử dài dặc của dân Israel trong sa mạc, nhưng đồng thời là lời nhắc nhở cho chính chúng ta hôm nay.
Tác giả Thư Híp-ri trích lại Thánh Vịnh 95, nhắc chúng ta nhìn về dân Israel trong hành trình sa mạc. Dân Chúa đã thấy những điều lớn lao Chúa làm – Người đã dẫn dắt họ qua Biển Đỏ, ban cho họ mana từ trời, nước chảy từ đá. Thế nhưng, trong khoảnh khắc thử thách, họ đã quên đi những điều kỳ diệu đó và nổi loạn, thử thách Thiên Chúa tại Meriba và Massah. Hậu quả là cả một thế hệ đó đã không được vào “đất hứa,” chốn yên nghỉ mà Thiên Chúa hứa ban.
Tác giả nhắc nhở các tín hữu Híp-ri rằng những sai lầm của dân Israel trong quá khứ được ghi lại không chỉ để trình bày lịch sử, mà còn là bài học để cảnh tình. Sự cứng lòng và thiếu tin tưởng đối với Thiên Chúa đã khiến họ mất phần thưởng lớn lao. Lời nhắc nhở này vẫn vang lên trong đời sống của chúng ta.
Lời Chúa nhắc nhở: “Ngày hôm nay, nếu các ngươi nghe tiếng Chúa, thì chớ cứng lòng.” Ngày hôm nay không chỉ là một khoảnh khắc trong thời gian, mà là một lời mời gọi khẩn thiết. Thiên Chúa đang nói với chúng ta mỗi ngày, qua Lời Ngài, qua các biến cố trong cuộc đời, qua tiếng lương tâm. Câu hỏi được đặt ra là: Chúng ta có lắng nghe và đáp lại hay không?
Tác giả cảnh báo chúng ta: “Kẻo có ai trong anh em ra cứng lòng vì bị tội lỗi lừa gạt.” Tội lỗi là một cạm bẫy nguy hiểm, dẫn dắt chúng ta xa rời Thiên Chúa. Sự cứng lòng bắt đầu từ việc quay lưng với tiếng gọi của Chúa, và dần dần khiến chúng ta mất nhạy bén với Lời Ngài.
Tác giả khuyên bảo: “Anh em hãy khuyên bảo nhau bao lâu còn được gọi là ngày hôm nay.” Cuộc hành trình đức tin không phải là một cuộc đi đơn độc. Công đoàn giáo hội là nơi chúng ta được nâng đỡ, bảo vệ, và nhắc nhở nhau đi trên con đường thánh thiện. Việc khuyên bảo lẫn nhau giúp chúng ta không rơi vào cảm bẫy của sự lối lạc.
“Ngày hôm nay” là một lời mời gọi khẩn thiết. Thiên Chúa đang nói với chúng ta trong từng khoảnh khắc của cuộc sống. Hãy lắng nghe Ngài, hãy đụng để lòng mình cứng lình trước tiếng Chúa vì những cạm bẫy của tội lỗi. Hãy nâng đỡ nhau trong đức tin, để cùng nhau kiên trì đi đến chốn yên nghỉ mà Thiên Chúa hứa ban cho chúng ta.
Bài Tin Mừng kể lại một câu chuyện đầy cảm động trong sứ vụ của Đức Giê-su. Một người mắc bệnh phong – căn bệnh bị coi là ô uế và xa lánh trong xã hội Do Thái – đến với Đức Giê-su. Người này đã bày tỏ một niềm tin mạnh mẽ qua lời van xin: “Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch.” Đức Giê-su đã chạnh lòng thương, giơ tay đụng vào anh ta và chữa lành bệnh. Sau đó, Người căn dặn anh hãy trình diện tư tế và làm theo lề luật Mô-sê. Tuy nhiên, người được chữa lành không thể giữ kín điều kỳ diệu này mà đã đi rao truyền khắp nơi. Điều đó khiến Đức Giê-su phải lui về nơi hoang vắng, nhưng dân chúng vẫn tìm đến Người.
Bài Tin Mừng hôm nay đưa chúng ta đến với hình ảnh đầy nhân ái của Đức Giê-su – một Đấng Cứu Thế không chỉ chữa lành thể xác mà còn xoa dịu nỗi đau tinh thần và xã hội. Qua câu chuyện người phong hủi, chúng ta có thể rút ra ba bài học sâu sắc:
Người phong trong câu chuyện là hình ảnh của những con người bị gạt ra ngoài lề xã hội. Nhưng thay vì tuyệt vọng, anh đã đến với Đức Giê-su với tất cả niềm tin và lòng khiêm nhường: “Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch.” Đây là lời cầu nguyện mẫu mực, không áp đặt mà phó thác hoàn toàn vào ý muốn của Thiên Chúa. Qua đó, chúng ta học được rằng trong mọi hoàn cảnh, dù khó khăn đến đâu, hãy luôn đến với Chúa bằng tấm lòng khiêm nhu và niềm tin vững vàng.
Đức Giê-su không chỉ nhìn thấy nỗi đau thể xác của người phong, mà còn cảm nhận sâu sắc sự cô đơn, tủi nhục của anh. Người đã “chạnh lòng thương, giơ tay đụng vào anh.” Trong xã hội Do Thái thời đó, việc chạm vào người phong là điều cấm kỵ, nhưng Đức Giê-su đã vượt qua mọi rào cản, để thể hiện một tình yêu không biên giới. Điều này mời gọi chúng ta hãy biết chạnh lòng thương, mở lòng đón nhận và xoa dịu những ai đang đau khổ xung quanh mình.
Dù được Đức Giê-su căn dặn giữ kín, người phong đã không thể nén lại niềm vui và lòng biết ơn, anh đi khắp nơi để loan truyền điều kỳ diệu mà anh đã nhận được. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng, khi đã cảm nhận được tình yêu và ơn cứu độ của Chúa, chúng ta cũng phải trở thành những chứng nhân sống động, chia sẻ Tin Mừng ấy cho mọi người qua lời nói và hành động.
Chúng ta đều mang những “vết phong” trong tâm hồn – những yếu đuối, đau khổ và tội lỗi khiến ta xa cách Thiên Chúa và tha nhân. Hãy đến với Chúa với niềm tin và lòng khiêm nhường, để Người chữa lành và ban ơn đổi mới. Đồng thời, hãy biết lan tỏa tình yêu và lòng thương xót ấy đến với mọi người, để mỗi chúng ta trở thành những sứ giả của Tin Mừng trong thế giới hôm nay.
Lạy Chúa, xin chữa lành chúng con và biến chúng con thành khí cụ tình yêu của Chúa. Amen.