Yălniăm Lk 5, 12-16
Đăl tam Jơnau Yălniăm niămgoh jăt Luka
12 Gơlik gơs lah, tam tŭ Kơnràñ ơm tam dùl bòn dờng ne, gen do geh dùl nă cau bềng sồt dun; gŏ Kơnràñ Jesu, khai tơmbic să, dăn Kơnràñ mơ đơs: ‘‘Ơ Kơnràñ, dilah Đi kờñ, Đi rơgơi tơnggoh añ.” 13 Yơr tê, Kơnràñ bư dơ khai mơ đơs: ‘‘Mê gơs goh tĕ !” Tŭ hơ̆ mơ, sồt dun lik bơh khai. 14 Kơnràñ sồr khai bañ yal mơ cau lơi, mơya: ‘‘Lòt tĕ sơnđio să mơ cau lơh-yàng, mơ tài bơh mê neh geh tơnggoh, gen pơdơng tĕ phan be Moise neh sồr, làng gơs cơng bol khai in.” 15 Tiơng-pơnrơ bơh Khai sơlơ ngai sơlơ gơrề, mơ gal mpồl làng-bol tus làng iăt mơ geh tơmbời bơh ală bơta kòp-jê bol khai dê; 16 mơya Khai ruc lòt tam blàng bràs mơ răc dăn.
Hơ̆ jơnau đơ̆s Kơnràñ dê.
Jơnau Yal Niam Kơnràñ Jesu đơs: ‘‘Añ lah gùng, bơta ngăn mơ bơta kis; ờ geh cau lơi tus mơ Bàp, dilah ờ găn Añ.” Dilah bol kòn neh git Añ, gen bol kòn krung rơp git Bàp Añ; mơ bơh tŭ do, bol kòn git Khai mơ neh gŏ Khai” (Jo 14, 6-7).