Mới nhất

Lời ở sát bên các ngươi, để các ngươi thực thi

Chúa Nhật XV Thường Niên – Năm C

Bài Ðọc I: Ðnl 30, 10-14

“Lời ở sát bên các ngươi, để các ngươi thực thi”.

Trích sách Ðệ Nhị Luật.

Môsê nói cùng dân chúng rằng: “Nếu các ngươi nghe tiếng Chúa là Thiên Chúa các ngươi, hãy tuân giữ các giới răn và huấn thị của Người đã được ghi chép trong sách Luật này, hãy trở về cùng Chúa là Thiên Chúa các ngươi hết lòng và hết linh hồn các ngươi. Thánh chỉ ta truyền cho các ngươi hôm nay không quá khó khăn cũng không quá sức các ngươi. Nó không phải ở đâu trên trời, để các ngươi có thể nói: ‘Ai trong chúng tôi có thể lên trời mang luật xuống giảng cho chúng tôi nghe để chúng tôi thực hành được?’ Nó cũng không phải ở bên kia biển, để các ngươi viện lẽ nói rằng: ‘Ai trong chúng tôi có thể vượt biển, và mang nó về cho chúng tôi, để chúng tôi được nghe và thực hành điều đã truyền dạy?’ Nhưng lời ở sát bên các ngươi, nơi miệng các ngươi, trong lòng các ngươi, để các ngươi thực thi”.

Ðó là lời Chúa.

Bài Ðọc II: Cl 1, 15-20

“Mọi vật đã được tạo thành nhờ Người và trong Người”.

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côlôxê.

Ðức Giêsu Kitô là hình ảnh của Thiên Chúa vô hình, là trưởng tử mọi tạo vật; vì trong Người muôn loài trên trời dưới đất đã được tác thành, mọi vật hữu hình và vô hình, dù là các Bệ thần hay Quản thần, dù là Chủ thần hay Quyền thần: Mọi vật đã được tạo thành nhờ Người và trong Người. Và Người có trước mọi loài và mọi loài tồn tại trong Người. Người là đầu thân thể tức là Hội thánh, là nguyên thuỷ và là trưởng tử giữa kẻ chết, để Người làm bá chủ mọi loài. Vì chưng, Thiên Chúa đã muốn đặt tất cả viên mãn nơi Người. và Thiên Chúa đã giao hoà vạn vật nhờ Người và vì Người; nhờ máu Người đổ ra trên thập giá, Thiên Chúa ban hoà bình trên trời dưới đất.

Ðó là lời Chúa.

Phúc Âm: Lc 10, 25-37

“Ai là anh em của tôi?”

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, có một người thông luật đứng dậy hỏi thử Chúa Giêsu rằng: “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời”. Người nói với ông: “Trong Lề luật đã chép như thế nào? Ông đọc thấy gì trong đó?” Ông trả lời: “Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết sức và hết trí khôn ngươi, và hãy thương mến anh em như chính mình”. Chúa Giêsu nói: “Ông đã trả lời đúng, hãy làm như vậy và ông sẽ được sống”. Nhưng người đó muốn bào chữa mình, nên thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Nhưng ai là anh em của tôi?” Chúa Giêsu nói tiếp:

“Một người đi từ Giêrusalem xuống Giêricô, và rơi vào tay bọn cướp; chúng bóc lột người ấy, đánh nhừ tử rồi bỏ đi, để người ấy nửa sống nửa chết. Tình cờ một tư tế cũng đi qua đường đó, trông thấy nạn nhân, ông liền đi qua. Cũng vậy, một trợ tế khi đi đến đó, trông thấy nạn nhân, cũng đi qua. Nhưng một người xứ Samaria đi đường đến gần người ấy, trông thấy và động lòng thương. Người đó lại gần, băng bó những vết thương, xức dầu và rượu, rồi đỡ nạn nhân lên lừa mình, đưa về quán trọ săn sóc. Hôm sau, lấy ra hai quan tiền, ông trao cho chủ quán mà bảo rằng: ‘Ông hãy săn sóc người ấy và ngoài ra, còn tốn phí hơn bao nhiêu, khi trở về, tôi sẽ trả lại ông’. Theo ông nghĩ, ai trong ba người đó là anh em của người bị rơi vào tay bọn cướp?” Người thông luật trả lời: “Kẻ đã tỏ lòng thương xót với người ấy”. Và Chúa Giêsu bảo ông: “Ông cũng hãy đi và làm như vậy”.

Ðó là lời Chúa.

“Lời ở sát bên các ngươi, để các ngươi thực thi.”

Khi con người mở mắt chào đời – không chỉ trong nghĩa thể lý, mà trong chiều kích hiện sinh sâu xa – thì trong hồn người đã vang lên một tiếng gọi. Một cảm thức thuộc về Đấng Vượt Trên. Một nỗi khắc khoải mơ hồ về Nguồn Cội mà mắt không thấy, nhưng linh hồn cảm được – như làn gió nhẹ trong rừng sâu, như tiếng thì thầm nơi đỉnh núi.

Không một ai sinh ra mà không mang nơi mình một dấu ấn thiêng liêng – một trực giác huyền nhiệm về Đấng đã tác thành mình. Ngay cả khi chưa được dạy về Ngài, con người vẫn khao khát Ngài.

Và vì thế, các nền văn hóa – từ ngàn xưa – đã vẽ lên bức tranh khởi đầu của đức tin: họ thờ thần sông, thần núi, thần đá, không hẳn vì mê tín, mà vì họ đã mơ hồ cảm nhận được sự hiện diện của một Đấng nào đó lớn hơn họ.

Điều đó tạm gọi là Torah tự nhiên, là Lề Luật được khắc sâu trong trái tim con người, như chính lời Chúa đã nói:
“Lời ấy ở gần ngươi, ở trong miệng ngươi và trong lòng ngươi, để ngươi đem ra thi hành.” (Đnl 30,14)

Và rồi, từ giữa lòng nhân loại ấy, một dân tộc được Thiên Chúa chọn để mạc khải chính Ngài: dân Israel. Họ không còn tìm kiếm trong mịt mù, vì ánh sáng đã đến giữa họ. Họ biết rằng chỉ có một Thiên Chúa. Họ được sống tương quan với Ngài như con với Cha.

Nhưng mầu nhiệm không dừng lại ở đó.

Khi Đức Giêsu đến, Ngài không chỉ là lời hứa dành riêng cho Israel, mà là Lời vĩnh cửu cho muôn dân. Ngài chính là Đường – là Sự Thật – và là Sự Sống (Ga 14,6).

Và chính nơi Ngài, chúng ta khám phá ra một sự thật lạ lùng:
Dù họ – những anh chị em nơi buôn làng chưa biết Danh Ngài – đang “lầm lạc” trong những nghi lễ cổ truyền, trong những tiếng chiêng, lời khấn, tượng gỗ, vòng tay và cúng tế…, thì ngay trong những lầm lạc đó lại chất chứa một khát vọng chân thành.

Họ không biết đường – nhưng đang tìm đường.
Họ không biết sự thật – nhưng đang khát sự thật.
Họ không biết sự sống là ai – nhưng đang cầu xin để sống và được sống.

🌌 Và Đức Kitô chính là lời đáp:
Là Đường cho người đang tìm.
Là Sự Thật cho người khát chân lý.
Là Sự Sống cho người khao khát vượt qua cái chết.

Ngài đã đến, không phải để xóa bỏ những gì cổ truyền, nhưng để thanh tẩy, hoàn tất và mạc khải ý nghĩa sâu xa của tất cả những gì chân thật nơi con người – kể cả nơi những tâm hồn chưa hề biết Tin Mừng.

🔔 Vì thế, khi chúng ta loan báo Tin Mừng, chúng ta không đến như người mang ánh sáng đến cho bóng tối, mà là người vén mở tấm màn để thấy ánh sáng đã có đó từ thuở ban đầu.

Chúng ta không dựng nên một đạo mới, mà là đưa buôn làng trở về với Đấng đã dựng nên nó.

Và khi ta cử hành Thánh Thể giữa rẫy rừng – với bánh, rượu, lời kinh bằng tiếng mẹ đẻ, trống chiêng và những lễ vật dân tộc – thì không gì khác hơn là toàn thể vũ trụ đang được quy tụ lại trong Đức Kitô.

📖 Thánh Phaolô đã nói:
“Muôn vật đều được tạo dựng nhờ Người và cho Người.”
Omnia per ipsum et in ipso creata sunt. (Cl 1,16)

Không loài cây nào mọc, không tiếng chiêng nào vang, không nền văn hóa nào tồn tại ngoài Người.
Mọi sự – kể cả những điều tưởng như xa lạ với Hội Thánh – đều đang hướng về Đấng là Cội Nguồn và là Cùng Đích của mọi sự.

⚱️ Tượng gỗ họ khắc – nếu được thanh tẩy – có thể là lời khẩn cầu ẩn giấu.
🌿 Cơm đầu mùa họ cúng – nếu được thánh hiến – có thể là lễ vật dâng lên Đấng Cứu Độ.
🧶 Khăn thổ cẩm họ dệt – nếu được thấu hiểu – có thể là bản kinh dệt bằng tay.

mọi sự được tạo dựng cho Người.

🌾 Vậy thì, sứ mạng của chúng ta hôm nay không phải là “áp đặt” Đức Kitô lên buôn làng, mà là giúp họ nhận ra Ngài – Đấng mà họ từ lâu đã tìm kiếm trong vô thức.

🙏 Và khi ta quỳ gối trước Thánh Thể, trong mái nhà sàn đơn sơ, giữa làn khói bếp và tiếng gà gáy rừng, ta thầm thưa:

“Lạy Chúa, con đến đây không phải để ban phát ánh sáng,
mà để nhận ra Ngài – Ánh Sáng Vĩnh Hằng – đang âm thầm cháy trong từng nét văn hóa, từng ánh mắt khắc khoải của dân làng.”

Evangelizamus pauperes et pauperes evangelizant nos.
Chúng ta Phúc Âm hóa người nghèo, và người nghèo Phúc Âm hóa chúng ta.
Vì chính trong họ – những người tưởng chừng chưa biết Thiên Chúa – lại có thể đang sống rất gần với Ngài.
Chính trong họ, chúng ta gặp lại khuôn mặt của Đức Kitô – Đấng đã mặc lấy thân phận phàm nhân, sống giữa dân nghèo, và quy tụ mọi sự về trong Ngài.

🌄 Vậy đó,
mọi sự – từ rẫy rừng đến nhà nguyện, từ điệu múa đến lời kinh, từ mưa nắng đời thường đến mầu nhiệm Thánh Thể –
tất cả, nếu được kết dệt trong ánh sáng Mạc Khải,
đều trở thành lời ca dâng lên Đức Kitô,
vì:

“Omnia per ipsum et in ipso creata sunt.”
Mọi sự được tạo dựng nhờ Người và cho Người.

Koncauhe.net

 

Về Ban biên tập

Hãy kiểm tra thêm

Nhìn Xa Một Chút

    Tin mừng: Lc 16, 1-8 Đức Giê-su còn nói với các môn đệ …

Tấm Lòng Bà Góa

Tin mừng: Mc 12, 38-44 Khi ấy, Chúa Giêsu nói cùng dân chúng trong khi …

Đầy Tớ Vô Dụng

  Tin mừng: Lc 17,7-10 “Ai trong anh em có người đầy tớ đi cày …