Sơntờm bơh bồt dà lô
Bơh kŭt bơh ku bơh yô bơh yău òr nău, sơnrơ̆p ală bơta gơlĭk, geh dul nơ̆m jơnau yal yau gơrềng bàr nă Kòn Bơnŭs dê, dùl nă cău ùr mơ dùl nă tăi làh cau klău, bol khai ơ̆m kĭs dơ gah dà lềng, hơ đơm jơ̆ng bơnơm Kang R’Nai. Bol khai làh Oung Khot mơ Oung Kho, bàr nă Kòn Cau gen làh mò pàng he dê òr nău. Bol khai gơlĭk tăm dunia, tơ gen, tơ ggul ală Bơnŭs sơnrơ̆p. Bol cau dờng do, băl mơ kòn klău bol khai dê, Bung, làh cău chài rơgơi tăm trồ tiăh do, geh kơlôi rơcăng tăm bơta kơlôi Ndu dê…
Kơyôa dŭt bơh gùng tăm lăh cê co mơ mpồl klìu, Oung Khot Oung Kho păl dô sa rơ̆p bơh jơi poăn jơ̆ng mpồl miu ne, bol gơ wàng kŭp bol khai… Bol khai ntoăt tus tian gah dà lềng tơ kềng măt tơngăi lĭk. Mpồl kìu nhừp tềl bô nhìng mơ ting wàng bol khai. Dŭt ndơ̆l, bol khai tus tơ dùl nơm bồt dà. Mpồl klìu kŏh chi gle mơ băc dùl nơ̆m ntùng. Bol gơ chờng ntùng gen. Oung Khot Oung Kho rơngòt; bol khai klo sềm bơr-lăk bơr-làng drău, mơ bol khai hòi dăn gơ chu ồs sa ntùng gen, klơ̆k mpồl klìu dùh tăm dà lềng…
Oung Khot Oung Kho ơ̆m tăm pồt lồ dà lềng gĕn. Bol khai dĕh dùh rà ngăn ŏh kòn, kĭs băl mơ bol khai; kòn ùr bol khai dê hàng niam ngăn. Bơh kềng hơđăng găh dà lềng, cau Lo mơ cau Prŭm gŏ ală bol kòn ùr urŭh gĕn. Bol khai hào ahò lòt tŭs, làng còp bol khăi, lồc gĕn ăi bau. Dŭt bơh nkời do, ală cau anĭh rĭh sơnrơ̆p iàn kĭs tăm pồt dà lô, dùl nă dùl hê ggùl dà lềng; bol khai rê tăm pồt ù tiăh, tơ găh dà lềng.
Nguồn gốc hải đảo
Nguyên thủy, trước khi mọi điều xảy ra, có một câu chuyện về hai người, một người đàn ông và một người phụ nữ, sinh sống bên bờ biển, dưới chân núi Kang R’Naê. Họ là Uong Khot uong Kho, hai người Kon Cau sơ đầu của dòng họ chúng ta. Họ đã xuất hiện trên thế giới ở nơi đó, những người đầu tiên. Những người khổng lồ này, cùng với con trai của họ, Bung, là những nghệ nhân của vũ trụ, được tưởng tượng ra trong trí tưởng tượng của Thần Ndu…
Tuy nhiên, sau một cuộc cãi vã quyết liệt với bọn hổ, Uong Khot uong Kho phải bỏ chạy trốn khỏi lũ thú họ mèo này, chúng săn đuổi họ… Họ bỏ chạy ra biển. Bọn hổ luôn theo dấu mùi và đuổi theo họ. Cuối cùng, họ đến một hòn đảo. Bọn hổ chặt cây tre và xây một chiếc cầu. Chúng đi lên cầu. Uong Khot uong Kho sợ hãi; họ nghe tiếng chim-mang-lửa hót, và họ van xin chim đốt cháy cầu, khiến bọn hổ rơi xuống biển…
Uong Khot uong Kho ở lại trên đảo. Họ có nhiều con, sống cùng họ; các con gái của họ đều xinh đẹp. Từ bờ lục địa, người Trung Hoa và người Chàm nhìn thấy các cô gái đó. Họ đi thuyền đến thăm các cô gái, rồi lấy họ làm vợ. Sau này, những người Tây Nguyên sơ đầu chán sống trên đảo, một mình giữa biển; họ đến sống trên lục địa, ven biển.
Sưu tầm dựa vào truyện cổ trong “Miền Đất Huyền Ảo” – Jacques Dournes do Nguyên Ngọc dịch – Bản tiếng K’Ho do Người con Fyan chyển ngữ.